Thánh Stêphanô Nguyễn Văn Vinh sinh năm 1813 tại làng Bồ Trang, tỉnh Thái Bình. Ngài là một tá điền theo đạo Công giáo và đã tử vì đạo vào ngày 19 tháng 12 năm 1839. Sự dũng cảm và lòng trung thành của Ngài với đức tin đã khiến Ngài được Giáo hội Công giáo Rôma phong Hiển Thánh vào năm 1988.
Thánh Stêphanô Nguyễn Văn Vinh: Một Tử Đạo Dũng Cảm
Sơ Lược Cuộc Đời
Thánh Stêphanô Nguyễn Văn Vinh sinh năm 1813 tại làng Bồ Trang, tỉnh Thái Bình. Vì hoàn cảnh gia đình nghèo, Ngài phải làm thuê làm mướn để mưu sinh. Mặc dù cuộc sống khó khăn, nhưng Ngài luôn đơn sơ, chất phác, thật thà, vui vẻ và hòa nhã, khiến mọi người xung quanh yêu mến[1][3][5>.
Sự Gặp Gỡ Với Đức Tin
Khi đi làm thuê tại làng Kẻ Mốt (Bắc Ninh), Ngài đã gặp gỡ và học hỏi về giáo lý Công giáo. Dù chưa được chịu phép Rửa Tội, nhưng Ngài đã thuộc lòng và áp dụng những điều đã học vào đời sống hàng ngày. Sự nhiệt thành và lòng yêu mến đức tin của Ngài đã khiến Ngài trở thành một phần không thể thiếu trong cộng đồng giáo dân tại đó[1].
Thử Thách và Tử Đạo
Vào ngày 29 tháng 6 năm 1838, quan quân triều đình đến vây bắt linh mục Phêrô Nguyễn Văn Tự và ép mọi người phải “quá khóa” – tức là bước qua thánh giá. Khi đến phiên Ngài, Thánh Stêphanô Nguyễn Văn Vinh đã dũng cảm từ chối và tuyên bố: “Tôi thà chết chớ không bao giờ chịu đạp lên thánh giá, vì tôi biết đạo Đức Chúa Trời là đạo thật”[1].
Sau đó, Ngài bị bắt và giam giữ cùng với cha Tự và một số giáo dân khác. Trong thời gian ở tù, Ngài được hướng dẫn thêm về giáo lý, được lãnh nhận phép Rửa Tội và gia nhập Dòng Ba Đa Minh. Ngài chọn Thánh Stêphanô làm Thánh Bổn Mạng, thể hiện quyết tâm noi gương can đảm của vị thánh tử đạo tiên khởi của Giáo Hội[1].
Tra Tấn và Tử Đạo
Sau một tháng bị đánh đập và tra khảo, quan tỉnh tâu trình vua xử giảo linh mục Tự và ông trùm Cảnh. Năm người còn lại, bao gồm Thánh Stêphanô Nguyễn Văn Vinh, bị giam cầm và tra tấn thêm một năm. Dù bị áp lực và đau khổ, nhưng không một người nào trong số họ xiêu lòng. Cuối cùng, vào ngày 19 tháng 12 năm 1839, cả năm vị đều bị xử chém tại pháp trường Nam Định[1].
Phong Hiển Thánh
Thánh Stêphanô Nguyễn Văn Vinh cùng bốn người bạn anh hùng trong đức tin đã được Đức Giáo Hoàng Lêô XIII suy tôn lên bậc Chân Phước vào ngày 27 tháng 5 năm 1900. Sau đó, vào ngày 19 tháng 6 năm 1988, Đức Thánh Cha Gioan Phaolô II đã tôn phong Ngài lên bậc Hiển Thánh[1][3][5].
D di Sản và Tác Động
Sự dũng cảm và lòng trung thành của Thánh Stêphanô Nguyễn Văn Vinh đã trở thành nguồn cảm hứng cho nhiều thế hệ giáo dân Việt Nam. Ngài là biểu tượng của sự kiên trì và hy sinh vì đức tin, và di sản của Ngài tiếp tục được nhớ đến và tôn vinh trong cộng đồng Công giáo toàn thế giới[1][3][5].
Lễ Kỷ Niệm
Hàng năm, vào ngày 19 tháng 12, Giáo hội Công giáo Rôma tổ chức lễ kỷ niệm để vinh danh Thánh Stêphanô Nguyễn Văn Vinh và các tử đạo khác. Lễ này là dịp để giáo dân nhớ lại và học hỏi từ sự dũng cảm và lòng trung thành của các vị thánh[1][3][5].
Kết Luận
Thánh Stêphanô Nguyễn Văn Vinh là một trong những vị thánh tử đạo nổi bật của Việt Nam, thể hiện sự dũng cảm và lòng trung thành với đức tin. Cuộc đời và di sản của Ngài tiếp tục là nguồn cảm hứng và hướng dẫn cho nhiều người trên con đường theo đuổi đức tin[1][3][5].
Tài Liệu Tham Khảo
- Vietnamese Martyrs Website – Stephano Vinh
- Stêphanô Nguyễn Văn Vinh – Wikipedia tiếng Việt
- Stephen Vinh – Vietnamese Martyrs Website
Bộ Sưu Tập Hình Ảnh